Cuộc đời Đức Chiêu

Đức Chiêu sinh vào giờ Dần, ngày 17 tháng 10 (âm lịch) năm Khang Hi thứ 39 (1700), trong gia tộc Ái Tân Giác La (爱新觉罗). Ông là tằng tôn của Dự Thông Thân vương Đa Đạc, cháu nội của Dự Tuyên Hoà Thân vương Đa Ni, con trai thứ năm của Tín Quận vương Ngạc Trát (鄂札). Mẹ ông là Trắc Phúc tấn Hỉ thị (喜氏).

Năm Khang Hi thứ 41 (1702), cha ông là Tín Quận vương Ngạt Trát mất, do thúc phụ của ông là Đổng Ngạch thừa tập tước vị Tín Quận vương.

Năm thứ 45 (1706), Tín Quận vương Đổng Ngạch (董額) qua đời, ông được tập phong tước vị Tín Quận vương (信郡王) đời thứ 4.

Năm Ung Chính thứ 2 (1724), ông nhậm chức Tông Nhân phủ Tả tông chính (宗人府左宗正).

Năm thứ 4 (1726), ông được giao quản lý sự vụ Đô thống Chính Bạch kỳ (正白旗都统).

Năm thứ 5 (1727), chuyển nhậm Hữu tông chính (右宗正)

Năm thứ 6 (1728), quản lý sự vụ Đô thống Thượng tam kỳ (上三旗都统事务).

Năm Càn Long thứ 27 (1762), ngày 25 tháng 2 (âm lịch), giờ Dậu, ông qua đời, thọ 62 tuổi, được truy thụy "Khác" (慤). Sau khi ông mất, triều đình lấy Như Tùng (如松) - cháu 4 đời của Đa Nhĩ Bác, thế tập tước vị Tín Quận vương.[1]

Năm thứ 43 (1778), Càn Long Đế ca ngợi chiến công khai quốc của Dự Thông Thân vương Đa Đạc (多铎), nên ra chỉ truy phong ông cùng Đa Đạc làm Dự Thân vương (豫亲王), con trai thứ mười lăm của ông là Tu Linh được tập phong Dự Thân vương.